Thất Thất không thể phản kháng. Cô ấy liên tục giãy giụa, vô cùng đau khổ."Trần Nhị Đản, ông làm cái gì vậy!"Tôi chạy qua đẩy ông ta ra. Nhưng khi tôi vừa chạm vào lão quỷ thì thấy người ông ta lạnh một cách đáng sợ, lạnh hơn cả lúc trước, gần như đông cứng cả tay tôi.Mặt Thất Thất tái xanh. Cô ấy trợn mắt, suýt nữa đã xong đời.Lão quỷ cắn răng, khuôn mặt ông ta càng ngày càng dữ tợn. Đột nhiên ông ta mở miệng ta, cắn vào vai Thất Thất, Thất Thất đau tới nỗi kêu toáng lên.Tôi hoảng loạn lấy kéo cắt xương ra, nhắm chuẩn vào lão quỷ. Nhưng không đâm được vào lưng lão quỷ, chỉ đâm vào vai ông ta.Lão quỷ kêu lên thảm thiết, giờ mới chịu thả Thất Thất ra.Lão quỷ ôm lấy vai, nhìn chằm chằm kéo trên tay tôi"Gần đây cậu đã dùng cây kéo này với ai? Nói!!!"Tôi kéo Thất Thất tới bên cạnh mình. Thất Thất lắc đầu với tôi: "Yên tâm đi, ông ta không làm em bị thương, nhưng hình như ông ta bị thương không nhẹ đâu".Tôi lại nhìn lão quỷ, thấy một dòng máu đen chảy ra từ vết thương của ông ta."Tên nhóc thối, mau nói đi!"Tôi suy nghĩ, lần sau cùng dùng kéo cắt xương chính là lúc khâu xác của đao phủ.Tôi nói với lão quỷ. Ông ta chợt mở to mắt, sau đó lắc đầu thở dài."Haizz, quả nhiên là thế! Xác của một đao phủ vượt xa một trăm người bình thường!""Lão quỷ, sao vừa rồi ông lại nổi điên lên vậy!" Thất Thất tức giận trừng lão quỷ.Không ngờ Thất Thất vừa hỏi như vậy, lão quỷ liền khóc hu hu."Người cô có nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-va-xac/1756819/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.