Dù sau này tôi có được minh oan thì bọn họ cũng sẽ nhìn tôi bằng ánh mắt ngờ vực. Tôi không muốn hủy hoại danh dự của chú hai.Tôi đồng ý với yêu cầu của nhân viên pháp y và Đồng Xu.Đồng Xu xoa tay, tỏ vẻ vô cùng phấn khởi, cậu ta đảo cặp mắt híp một cách gian xảo: "Anh Đầu Kim, tôi có thể giúp gì cho anh vậy?""Phải dựng lều trước đã, trong lúc làm việc không được để ai quấy rầy"."Được!", Đồng Xu hồ hởi đáp.Tôi nhìn Minh Thu, nói tiếp, "Cậu đứng ngoài trông coi đi, nếu có người nhà trưởng thôn hoặc ai khác tới thì bảo họ đừng vào lều".Sau đó chúng tôi nhờ trưởng thôn tìm dụng cụ giúp, chẳng mấy chốc đã dựng xong lều, bên ngoài có vải gai che chắn.Tôi và Đồng Xu vào lều, thắp ba nến hương cho người chết, niệm rằng tôi chuẩn bị chạm vào thi thể ông, tôi làm chuyện này vì muốn tốt cho ông chứ không phải để quấy phá.Sau đó tôi mở bao kim chỉ ra, bắt đầu công đoạn chuẩn bị."Trời ạ! Còn có cả bước này hả, bảo sao..", Đồng Xu kêu lên.Tôi lườm anh ta, "Này, anh đừng có giãy nảy lên thế được không? Lát nữa tôi bắt đầu vá xác thì tốt nhất anh đừng nói gì".Đồng Xu vội ngậm miệng: "Được! Anh yên tâm đi!"Sau đó tôi để anh ta đi nhào bột, phần mình thì ghép các mảnh thi thể lại, cắt bỏ phần thịt thối rữa nát bấy, rồi dùng nước sạch rửa ráy thi thể cẩn thận...Đồng Xu còn thông minh hơn so với tưởng tượng của tôi, có nhiều chuyện tôi chỉ cần nói là anh ta đã hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-va-xac/1756817/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.