Nói xong, ông ta lại than thở một tiếng, cúi đầu tự trách lau đi nước mắt.
"Ai! Ông nói ai giết bà Liễu!", giọng của Thất Thất thình lình từ sau lưng tôi truyền đến.
Tôi quay đầu nhìn lại thấy Thất Thất từ trong phòng đi ra, hai mắt phát hỏa.
Sau khi bà Liễu xảy ra chuyện, Thất Thất vô cùng đau buồn. Cô ấy nói bà Liễu giống y như bà nội ruột mình, là người duy nhất đối xử tốt với cô ấy.
Cho nên Thất Thất quyết chí trả thù cho bà Liễu.
Vốn linh hồn bà Liễu đã được rắn đen và người giấy tạm thời bảo vệ, nhưng lại bị rắn trắng tổn thương. Cho nên Thất Thất cho rằng vấn đề ở phía lão quỷ. Ba ngày liên tục đi tìm lão quỷ nhưng vẫn không tìm thấy.
Hai chúng tôi còn tưởng rằng lão quỷ sợ chúng tôi tìm ông ta tính sổ cho nên mới trốn tránh.
Hôm nay lão quỷ chủ động đến cửa, tất nhiên Thất Thất rất kích động. Lão quỷ liếc mắt nhìn cô ấy, từ bức tường làm bình phong đi tới, đặt bình rượu trong lòng xuống đất.
"Con nhóc thối, học trò ngoan, hai đứa tự đến xem đi. Xem xong là biết không phải thầy hại bà Liễu", ông ta nói xong mở nắp bình rượu ra.
Tôi và Thất Thất cùng đi tới bên cạnh bình rượu, lão quỷ nâng cái bình lên dốc con rắn trắng trong bình ra.
Loading...
Con rắn bị chém đứt thành hai đoạn, nhìn ra được là bị con dao vô cùng sắc chém đứt.
"Hai đứa có nhận ra vết đao này không?", lão quỷ hỏi.
Tôi và Thất Thất đưa mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-va-xac/1756808/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.