Mùi kỳ lạ trên người Thất Thất biến mất rồi, cánh tay của tôi cũng dần khôi phục lại cảm giác.
Chẳng bao lâu sau, một con ngựa ô xuất hiện trên đường, bước chạy của nó mạnh mẽ, tốc độ rất nhanh, mới chớp mắt mà nó đã tới trước mặt tôi rồi.
Dưới ánh trăng, lông nó đen mượt sáng loáng, phát ra ánh sáng kì lạ.
Tôi rất ít khi thấy những con ngựa đẹp như thế này trong thôn, nhưng lúc tôi nhìn lên đầu con ngựa thì không khỏi thấy sợ.
Đôi mắt nó đục ngầu cực kì dọa người.
Nhìn đôi mắt kia tôi lập tức nhớ đến hai con dê ma của quỷ bà.
Thần thái của bọn chúng cực kỳ giống nhau, lẽ nào con ngựa này cũng là của quỷ bà? Tôi nhớ Thất Thất nói, quỷ bà bảo cô ấy đi tìm ngựa.
Ngựa ô đứng bên cạnh Thất Thất, nhìn tôi, nhìn vào đôi mắt lạnh như băng của nó, đột nhiên tôi hiểu ý của nó là gì.
Tôi lấy cây kim đen trong tay Thất Thất đi rồi nhanh chóng đặt cô ấy lên lưng ngựa.
Vốn dĩ tôi cũng muốn leo lên, nhưng không ngờ con ngựa ô đó không hề hiểu ý tôi, lộc cộc chạy về phía thôn mất.
Tôi lo Đầu Vuốt Keo và Chử Nguyệt Nguyệt còn có mưu hèn kế bẩn khác, không dám ở đây thêm, cưỡi con xe đạp của mình rời khỏi cây cầu.
Về đến thôn thì trời đã dần sáng rồi.
Tôi nghĩ chắc chắn Thất Thất đã được con ngựa ô đưa về căn nhà ma rồi.
Vừa bước vào nhà, tôi đã thấy trong sân có rất nhiều vết móng chân ngựa nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-va-xac/1756792/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.