- Khi nãy em nói không khỏe phải không?...Jenny nhìn tôi.
Đối diện với sự thật bây giờ không phải là viễn tưởng đáng sợ mà tôi nghĩ khi đó. Chẳng biết che giấu "việc ngu ngốc" đó tôi cầm ly rượu lúc nãy cụng ly của Jenny
- Em không khỏe sao? Bảo lo lắng nhìn tôi
- Không,...không...Em đỡ hơn rồi! Hihi...
Khánh Thy bước đến khoác, ôm lấy cánh tay còn lại của Bảo.
- Chúng ta cũng nhập tiệc đi nhỉ?
Song hành động đó là chiếc ly nâng trên tay Thy
Jenny nhìn hành động ấy rồi nói đểu:
- Em gái nuôi à
Bảo khá gắt gỏng:
- Đừng luyên thuyên chỉ là em gái! Anh không nói gì thêm, từ từ rút tay khỏi tay Thy
Khánh Thy môi cười không còn tự nhiên, đầu óc càng ngày càng tức tối
- Cạn ly!! *keeng.....*
Lắc nhẹ đều chiếc ly, thứ rượu bên trong quay tròn theo lực. Nâng lên, chạm mép môi, đầu lưỡi cảm nhận vị ngọt thanh, rồi chát, sau đó là mùi nồng của chút cồn.Nuốt trôi được ngụm đầu cũng đủ khiến tôi khó chịu đến nhăn mặt vì không thể chịu nổi mùi cay sốc lên tận mũi.
Tại sao thứ nước này lại được nhiều người ưa chuộng đến vậy cơ chứ? Chóng mặt mặt quá đi mất!
- Rượu này cồn nặng đến vậy sao? Không uống được, em có thể uống nước trái cây cơ mà? Jenny tử tế đưa tôi chiếc khăn anh lấy từ túi áo.
Tại sao lại đưa khăn cho mình?
- Em có làm sao đâu, chỉ là không quen chút ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-va-toi/2477077/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.