———————————————————————————
Ngày đầu của năm cuối cấp....
“Ê ê chỗ này”
“Lớp nhìn mới hơn á hơ”
“Mày ngồi với tao đi”
“Xì xầm”
Tôi đến lớp cùng Ling, cảm thấy không khí vẫn vậy-vẫn ồn ào như ngày nào, đúng là chán ngẫm.
Vị trí cũ, phía góc cửa sổ
—————“Reng...renggg....”—chuông vào lớp———-
Một giáo viên nữ, trông rất trẻ. Khoảng khắc yên lặng, ngắm nhìn cô.Cả lớp la ầm cho rằng cổ nhầm lớp. Nhưng, cô Trần-Hoàng Nhũ Trần -GVCN năm ngoái của chúng tôi đã về hưu.
-Cô là Lý Uyên, giảng viên mới của trường cũng sẽ là giáo viên chủ nhiệm của các em năm nay.
Lại vài ba đứa con trai í ới hú héc
“Cô có chồng chưa cô”
“Cô sinh năm mấy thế”
“...”
-Cô 26 và....Vừa nói cô vừa dơ bàn tay phải của mình lên, ngón áp út đã có nhẫn.
Chúng nó trề môi, trái hẳn ban nãy.
-Trước khi vào buổi học đầu. Lớp mình có thêm một thành viên....
Với không khí chưa ngừng ngỡ ngàn, một cậu học sinh bước vào.
Khác hẳn với những khuôn mặt và nét bất ngờ của các học sinh khác, mà tôi còn hơn như vậy....
-Ngọc Ling, MÀY, MÀY, MÀY, MÀY!!!!!!! Tôi phát hoảng vì nhận ra chính cậu ta, trong giấc mơ, trùng hợp đến lạ
-Cái gì? Nó mơ màng cáu nói. Có lẽ vì bề ngoài của cậu khiến nó ngất ngây.
Dáng cao, da rám nắng, tóc mái ngang, undercut 2 bên. Nhìn sơ, nếu bỏ cái răng khểnh của cậu ta đi thì không khác mấy Thế Anh mấy. Cũng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-va-toi/2477066/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.