Khi Lâm Kỳ quay về phòng chỉ huy của chi đội cảnh sát thì thấy Thẩm Nghiêm đang ngồi trước máy vi tính làm gì đó, bên cạnh là Lý Chấn Uy đang nói chuyện với một người ngồi quay lưng lại, nhìn kỹ, không ngờ người đó lại là Trương Cường.
Bây giờ không phải anh ta đang ở trung tâm thông tin tìm người hay sao, tại sao lại xuất hiện ở đây, mẹ kiếp, anh ta đã luyện được phép phân thân rồi chắc?
Lâm Kỳ bực bội trong lòng, sự việc ngày hôm nay xảy ra đột ngột, Hạ Minh bỏ chạy mất, nghe nói Vạn Tranh đã đi công tác, Trương Cường, người nghe danh là hiểu về kỹ thuật nhất trong số các lãnh đạo, chịu trách nhiệm chủ trì toàn bộ công việc ở trung tâm thông tin, anh ta chạy lung tung gì chứ?
Lâm Kỳ bước tới, phát hiện thấy vẻ mặt của Trương Cường và Lý Chấn Uy đều rất nặng nề, sự bất mãn của anh ta lập tức chuyển thành sự tò mò, liền ghé vào tai anh hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy?"
Lý Chấn Uy giải thích: "Chúng tôi đã lấy hình ảnh camera giám sát ở cổng khu đô thị, tối hôm qua, chưa đến mười hai giờ, camera giám sát quay được chiếc Mercedes của chủ hộ phóng ra ngoài, lúc lái xe, tội phạm bắt cóc đeo khẩu trang và mũ, không thể nhận diện được."
Lâm Kỳ thản nhiên bảo: "Có lần nào nhận diện được tội phạm đâu?"
Lý Chấn Uy lại nói: "Chúng tôi vừa lấy dữ liệu GPS của chiếc ô tô từ bên đơn vị cung cấp, phát hiện thấy chiếc xe đỗ ở một bãi đất trống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-truy-tim-dau-vet/1080354/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.