Ngày hôm sau, Phương Sùng Viễn còn ở trong phòng hóa trang, Tiểu Ngải đã mang một hộp thuốc lá đi vào, hắn ngước mắt lên nhìn, hỏi cô, "Sao vậy?" 
Tiểu Ngải đưa hộp thuốc cho hắn, "Là Lan lão sư nhờ chị An Địch mang tới." 
"Lan Tranh?" Phương Sùng Viễn nhận lấy hộp thuốc nhìn một cái, là thuốc lá Vân Nam, bởi vì không hút thuốc cho nên hắn không biết rõ cái tên này, ngược lại là chuyên gia trang điểm nhìn thấy liền chen vào một câu, "Không hổ là Lan lão bản (sếp),thuốc lá Vân Nam loại này có tiền cũng không mua được, chỉ cung cấp đặc biệt trong nội bộ thôi đấy." 
Khóe miệng Phương Sùng Viễn giật giật, không nghĩ tới Lan Tranh lại nhớ kĩ việc mình không biết hút thuốc, còn cố ý để trợ lý đưa loại này đến cho hắn, tâm trạng nhất thời có chút đắc ý, lập tức gửi WeChat cho Lan Tranh, "Cảm ơn Lan lão sư, đêm nay tôi nhất định mang một bình rượu tốt hơn đến." 
Đoán chừng Lan Tranh cũng đang chơi điện thoại, một giây sau đã trả lời hắn: Không có gì, có qua có lại thôi. 
Lúc này Phương Sùng Viễn mở hộp thuốc ra ngậm lấy một điếu, để trợ lý bật lửa cho mình, quả nhiên không bị sặc, còn có mùi khói thoang thoảng. 
Cảnh hôm nay hai người diễn đều là cảnh mấu chốt, cảnh sát Cao Trạm nhận được tin báo có một băng nhóm tội phạm sẽ tiến hành giao dịch ma tuý trong khách sạn, lúc này liền dẫn theo người đến sớm làm công tác bố trí khống chế, không ngờ đối phương đột nhiên thay đổi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-truoc-mat/184207/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.