Lan Tranh và Phương Sùng Viễn một trước một sau tiến vào đoàn phim.
Lúc phó đạo diễn đem thẻ phòng tới cho An Địch, vừa kịp nói chuyện cùng Lan Tranh, "Lan lão sư, thật cảm ơn ngài có thể nhận bộ phim này. Phòng của ngài và Phương lão sư ở sát bên, ngày mốt chúng ta sẽ khai máy, hai ngày này có thể tiếp xúc nhiều cứ tiếp xúc nhiều, để mọi người thân nhau, tôi cũng mới nói với Phương lão sư như thế."
Lan Tranh ừ một tiếng, lễ phép đáp lại, "Được."
Bởi vì phim trường quay chụp không ở thành phố A, lại phải di chuyển đến mấy nơi, thời gian quay dài, cho nên các trợ lý đều mang theo rất nhiều đồ, An Địch nhận được thẻ phòng liền mang hành lí vào trước, Lan Tranh vì nói chuyện cùng phó đạo diễn nên đi chậm hơn, mãi đến khi thang máy tới lầu 21 mới chợt nhớ, vừa nãy An Địch không nói cho y biết là phòng nào.
Y cười nhẹ một tiếng, lấy điện thoại ra gọi cho An Địch.
Đối diện đi tới một bóng người, vóc dáng thon dài, bước đi trên thảm trải nền hành lang tựa như đi thảm đỏ, Lan Tranh híp mắt lại rồi liếc nhìn đối phương một cái, mắt y có hơi cận, không thấy rõ bộ dáng, nhưng mà trực giác nói cho y biết, người có thể đi được kiểu mẫu như vậy, chỉ có mỗi Phương Sùng Viễn.
Lúc ở phòng chờ máy bay Lan Tranh có tìm đến thông tin của hắn, hắn xuất thân là người mẫu.
Tuy rằng mấy năm gần đây truyền thông luôn yêu thích đem hai người ra làm đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-truoc-mat/184205/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.