"Tranh ca, tối nay mấy giờ tới đón anh?" Nhận cuộc điện thoại, âm thanh của Liễu Cầm từ bên kia truyền đến.
Lan Tranh sửng sốt một chút, nhất thời không phản ứng kịp ý của Liễu Cầm.
Cảm nhận được Lan Tranh chần chừ, Liễu Cầm kinh ngạc nói, "Không phải là anh đã quên chuyện hôm nay Lan Đình ca về đó chứ?"
Được nhắc nhở như thế, Lan Tranh mới phản ứng được ngày hôm nay Lan Đình sẽ về nước, y dĩ nhiên lại quên mất một chuyện quan trọng như vậy.
Y có chút ảo não mở miệng nói, "Chúng ta đến sân bay sớm đi, tới đó chờ nó."
"Được, " Liễu Cầm nói, "Vậy một lát nữa tôi tới đón anh."
Cúp điện thoại, ánh mắt Lan Tranh tràn ngập sự mệt mỏi, bất tri bất giác lại ấn vào dãy số quen thuộc kia, kể từ sau cái ngày hai người tan rã trong không vui đó, Phương Sùng Viễn không còn liên lạc với y nữa, y gửi WeChat cho hắn cũng hết thảy đá chìm biển lớn, không nhận được một câu hồi âm.
Trong lòng Lan Tranh có một loại thất vọng không nói ra được, bận rộn với cảm xúc của mình, đến chuyện Lan Đình muốn về nước y cũng quên mất.
Gần đến giờ hẹn, Lan Tranh mặc áo khoác vào đi xuống dưới lầu, Liễu Cầm đã chờ sẵn ở đây, hai người cùng nhau ra ngoài ăn cơm rồi mới chậm rãi lái xe đến sân bay. Trên đường đi, Liễu Cầm không nhịn được mà quan tâm nói, "Tranh ca, gần đây sắc mặt của anh vẫn luôn không tốt, có phải là bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-truoc-mat/1506232/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.