Hai người ngồi trên xe, Lan Tranh thấp giọng hỏi hắn muốn đi đâu ? 
Phương Sùng Viễn bật cười một tiếng, quay đầu nhìn y nói, đương nhiên là khách sạn. 
Lan Tranh nhắm mắt lại, không nói nữa. 
Phía trước cách đó không xa có một tòa InterContinental*, tài xế lái xe đến trước cửa, xe còn chưa có dừng hẳn, Phương Sùng Viễn đã mở cửa đi xuống, Lan Tranh đuổi theo hắn, trước khi đóng cửa còn kịp nói với tài xế, "Cậu đi trước đi, ngày mai hãy tới đón tôi." 
Tài xế trả lời một tiếng “được”, nhìn hai người một trước một sau đi vào khách sạn, không yên tâm nên lấy điện thoại ra gọi cho Liễu Cầm, Liễu Cầm ở bên kia trầm ngâm vài giây rồi mới nói, "Không sao, cậu đi trước đi, Tranh ca sẽ tự mình quyết định." 
Lúc này tài xế mới yên tâm lái xe đi. 
Hai người đi từ đại sảnh về đến phòng một câu cũng không nói. Cửa vừa mới mở ra, Phương Sùng Viễn giống như là điên rồi mà kéo Lan Tranh đến phòng ngủ, mạnh mẽ đẩy y ngã lên trên giường, đôi mắt đỏ ngầu, lạnh giọng ra lệnh, "Cởi quần." 
Lan Tranh cảm thấy ánh mắt Phương Sùng Viễn bên dưới ánh đèn kia đâm sâu đến mức lục phủ ngũ tạng của y đều rất đau, y khàn giọng kêu một tiếng Sùng Viễn, Phương Sùng Viễn lại chỉ thẳng vào y cười lạnh nói, "Mẹ kiếp đừng có gọi tôi! Sao, hối hận rồi?" 
Hắn thấy Lan Tranh nở một nụ cười trào phúng, đáy mắt lập tức nổi lên lãnh ý, hắn nói, "Tôi cho anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-truoc-mat/1506226/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.