Trở lại khách sạn, Phương Sùng Viễn trầm mặt đi đến thang máy, lúc cửa chuẩn bị đóng lại, bỗng nhiên từ bên ngoài truyền đến một giọng nói "Xin chờ một lát", Phương Sùng Viễn theo bản năng ấn nút, lúc cửa thang máy mở ra, đến hắn cũng không nghĩ tới sẽ gặp Lý Minh Khê ở đây. 
*Cho cô nào quên thì bạn Khê đã xuất hiện ở chương 1. 
Lý Minh Khê nhìn thấy người đối diện cũng rất kinh ngạc, sửng sốt vài giây mới nghe được tiếng Phương Sùng Viễn đang nhíu mày hỏi, "Còn không đi vào?" 
Lúc này Lý Minh Khê mới phản ứng được, nhỏ giọng chào một tiếng Sùng Viễn ca xong mới xách hành lý đi vào. 
Cửa thang máy chậm rãi đóng lại. 
Không gian nhỏ hẹp bên trong, nhất thời im ắng. 
Phương Sùng Viễn ngước mắt nhìn con số đang chậm rãi tăng lên, mở miệng hỏi, "Sao chỉ có mình cậu ở đây? Trợ lý đâu?" 
"Em để hắn đi làm chút chuyện khác, cho nên mới một mình tới trước." 
"Vào đoàn nào rồi?" 
"Ám chiến." Lý Minh Khê đáp lời. 
Thang máy đến nơi, Phương Sùng Viễn đi ra ngoài trước, chợt một giây sau liền quay lại nói, "Cậu biết số của tôi, cần thiết cái gì thì có thể liên lạc." 
Lý Minh Khê cũng không nghĩ tới hắn sẽ nói như vậy, a một tiếng mới nói, "Cảm ơn anh, Viễn ca." 
Phương Sùng Viễn ôm túi đi về phòng mình. 
Thật ra mà nói thì hắn đã quên mất Lý Minh Khê, bây giờ gặp lại, chợt phát hiện mình vẫn còn nợ cậu một cái cam 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-truoc-mat/1506213/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.