"Thật sự không cần nói cho Lan lão sư biết chúng ta tới rồi?"
Trong khách sạn, Tiểu Ngải một bên nỗ lực bước nhanh đuổi theo Phương Sùng Viễn, một bên mở miệng hỏi hắn.
Không biết làm sao Phương minh tinh người cao chân dài, Tiểu Ngải vừa phải xách đồ vừa phải đi cho kịp hắn, mệt đến thở không ra hơi.
Bình thường Phương Sùng Viễn còn có thể tình cờ thương hương tiếc ngọc, nhưng hiện giờ đầy đầu hắn đều là Lan Tranh, có còn chỗ nào nhớ được là phải chờ tiểu tuỳ tùng đâu.
"Không cần không cần, " tâm tình Phương Sùng Viễn rất tốt, liên tiếp ấn thang máy mấy lần, chỉ mong thật nhanh được nhìn thấy người trong lòng, hắn thậm chí còn lười quay đầu lại, chỉ cao giọng nói, "Cô đem đồ đạc về phòng trước đi, một lát nữa tôi quay lại."
Tiểu Ngải đành phải lắc đầu thở dài, vốn cho là cả đời này cũng không thể nhìn thấy Phương Sùng Viễn lòng như lửa đốt theo đuổi nam nhân, rốt cuộc bây giờ gặp được, trong lòng lại mất mát kì lạ.
Lên đến nơi, Phương Sùng Viễn liền đi thẳng đến phòng Lan Tranh, được nửa đường liền thấy Liễu Cầm từ trong phòng đi ra, lúc hai người gặp nhau, Phương Sùng Viễn thấy được ánh mắt Liễu Cầm có chút né tránh.
"Phương lão sư, sao anh lại ở chỗ này?" Liễu Cầm chần chờ mở miệng.
Phương Sùng Viễn cười nhìn cô xuỵt một cái, cố ý nhẹ giọng lại nói, "Đoàn phim của chúng tôi đổi địa điểm, tôi đến gặp Lan Tranh một chút."
Hắn chỉ chỉ phòng Lan Tranh, ra hiệu chính mình đi trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-truoc-mat/1506201/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.