“Con bé, con bé đang ở đâu? Con bé có khỏe không? Có phải con bé còn di nguyện chưa hoàn thành, cậu, cậu nói cho tôi, tôi nhất định sẽ giúp Yến Yến hoàn thành!”
“Đúng vậy, Đinh đạo trưởng, Yến Yến của nhà tôi đã nói cái gì, Yến Yến của nhà tôi có khỏe không?”
Bởi vì Văn tiên sinh và Văn phu nhân quá kích động, đã trực tiếp nắm lấy tay áo của tôi.
Văn tiểu thư ở một bên nhìn thấy, lại bật khóc, trong miệng không ngừng kêu: “Cha mẹ, con ở chỗ này, con ở chỗ này!”
Tôi nhìn vợ chồng Văn tiên sinh: “Ừm! Đúng vậy, tôi đã nhìn thấy Văn tiểu thư, cô ấy nhờ tôi nói với hai người, cô ấy rất nhớ hai người, nói hai người phải giữ gìn sức khỏe, trước kia cô ấy thường xuyên chọc hai người tức giận, hiện tại cô ấy đã biết sai rồi……”
Sau đó, tôi đã một năm một mười nói ra những việc mà Văn tiểu thư muốn nói với vợ chồng Văn tiên sinh.
Về phần Văn tiểu thư bị chú hai của mình hại chết, sau khi chết còn bị khống chế, tôi không có nói và cũng không dám nói.
Dù sao chuyện này chúng tôi cũng sẽ giải quyết đến cùng, cho nên chúng tôi không muốn tăng thêm bi thương cho cha mẹ của Văn tiểu thư, chỉ muốn bọn họ nghĩ rằng chuyện này là tai nạn xe cộ, như vậy thì bọn họ sẽ dễ dàng “Quên” chuyện bi thương này.
Tôi mới nói được một nửa thì Văn phu nhân đã khóc như mưa, Văn tiên sinh cũng rất kích động.
Sau khi tôi nói xong, hai người đều đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tru-ta-ket-minh-hon/4283175/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.