Sau khi sư phụ nói xong, cũng không biết ngón tay dính lên cái gì, trực tiếp lau ở trên mí mắt của tôi.
Nóng rát, nhưng đôi mắt lại có cảm giác mát lạnh.
Xoa xoa hai mắt, thời điểm tôi mở mắt ra lần nữa, thì phát hiện vốn dĩ bốn phía đang tối tăm, lúc này đã trở nên rất rõ ràng.
Người đàn ông vừa rồi có bộ dáng trông giống Lý lão tam, lúc này đã biến thành một ông lão dơ bẩn.
Giọng nói cũng thay đổi, trở nên khàn khàn khô quắt, khiến người nghe rất khó chịu.
Nhưng ông lão này cũng không phải là quỷ, chỉ bị những thứ dơ bẩn chiếm lấy thân thể.
Nói cách khác, ác quỷ kia đang ở trong cơ thể của ông lão này.
Độc đạo trưởng nhìn chằm chằm ông lão, sau đó mở miệng nói: “Người có đường của người, quỷ có đường của quỷ. Ông đã vượt qua giới hạn!”
Ông lão kia nghe thấy, bỗng nhiên cười ha hả: “Ha hả, vượt qua giới hạn? Ông là cái thứ gì? Dám quản chuyện của lão phu.”
Nói xong, sắc mặt của ông lão trở nên lạnh lùng, một lần nữa chuyển chủ đề: “Mấy ngày nay chính là ông đã đối nghịch với lão phu? Không muốn chết thì giao vô căn thủy ra đây, nếu không, đập chứa nước kia, lại có thêm một vong hồn vô chủ!”
Nói xong, ông lão kia còn hừ lạnh một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ uy hiếp.
Độc đạo trưởng hiển nhiên cũng không phải là người dễ chọc, mặc dù ở trước mặt Lão Tần gia, ông là người không biết giận, nhưng khi đối mặt với ác quỷ này, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tru-ta-ket-minh-hon/4283133/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.