Sư phụ bỗng nhiên mở miệng, tôi nào dám chậm trễ? Vội vàng đi tới phía trước bàn, “Bịch” một tiếng quỳ rạp xuống đất.
Sư phụ thấy tôi quỳ xuống, liền nhanh chóng dùng mấy cây rơm rạ xếp thành một người rơm, đem người rơm bày biện ở trên bàn.
Trong tay kết ấn, trong miệng còn thì thầm vài câu, sau đó liền đốt ba lá bùa màu vàng.
Lúc này, âm phong trở nên mạnh hơn nữa, chung quanh cũng trở nên lạnh hơn.
Trước đó chúng tôi rải tiền giấy ở chung quanh, nhưng bởi vì trận âm phong này mà tiền giấy bay khắp trời, nhìn qua cực kỳ khiếp người.
Không chỉ có như thế, ở ngay lúc này.
Người rơm đang nằm ở trên bàn, dưới tình huống không có dấu hiệu gì, đột nhiên đã đứng lên.
Tôi nhìn thấy người rơm tự động đứng lên, cảm thấy cực kỳ kinh hãi.
Mà sư phụ cùng Lão Tần gia đang ở một bên cũng nhíu mày lại, vẻ mặt vô cùng khẩn trương.
Sư phụ mở miệng kéo dài giọng nói, lớn tiếng nói: “Minh lễ bắt đầu…… Nhất bái……”
Tôi “Vâng” một tiếng, liền dập đầu, nhưng trong nháy mắt tôi ngẩng đầu, lại ngoài ý muốn phát hiện.
Người rơm ở trên bàn, dường như đã di chuyển một chút.
Lúc đầu tôi còn tưởng mình nhìn nhầm rồi nên liếc mắt nhìn thêm vài lần nữa, kết quả sư phụ lại hô một tiếng “Nhị bái…..”.
Thẳng đến lúc này, tôi mới phát hiện.
Người rơm thật sự cũng nghiêng một chút, hơn nữa lần này là hướng tới chỗ của tôi, như thể nó cũng đang dập đầu giống như tôi vậy.
Sư phụ thấy tôi sững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tru-ta-ket-minh-hon/4283112/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.