Lâm Văn Trúc đột nhiên mất tích, Diệp Khuynh Lăng rút tất cả những người được phái đi tìm về, tất cả khôi phục lại vẻ bình yên, chỉ là trong phủ Thanh Sơn lại ngầm nổi sóng. Đám người hầu càng kính sợ Lan Đình Hiên hơn, tam thiếu làm một loạt chuyện như vậy còn không đủ rõ ràng hay sao, phái nhiều người ra ngoài tìm người như thế, sau khi Đặng Thanh Vân trở về, tất cả mọi người đều bị gọi về, điều này chứng tỏ người mà trong lòng tam thiếu thật sự muốn tìm về chỉ có Đặng Thanh Vân, một khi Đặng Thanh Vân trở về thì không cần lãng phí sức lực đi tìm thêm nữa, bởi vì Lâm Văn Trúc không đáng.
Nói vậy thì, tam thiếu quả nhiên là người lòng dạ độc ác như trong lời đồn, nếu là người bên cạnh mình, nhìn vào chút phong hoa tuyết nguyệt đó thì cũng nên niệm chút tình cũ, tiếp tục bảo người đi tìm, cho dù là mang tính tượng trưng cũng được, nhưng tam thiếu nhà họ Diệp ngay cả chút biểu hiện tốn công tốn sức đó cũng không muốn làm.
Chỉ có Đặng Thanh Vân mới là người tam thiếu đặt trong lòng, người khác chẳng qua chỉ là chơi đùa để tăng thêm chút tình thú trong cuộc sống mà thôi, Cố Hương Liên như thế, Lâm Văn Trúc cũng thế, nếu thật sự so sánh, vậy thì Lâm Văn Trúc còn chẳng được như Cố Hương Liên ấy chứ, chí ít thì Cố Hương Liên đã được tự do, lựa chọn rời khỏi Phượng Vũ Thiên để sống cuộc sống mà cô ấy muốn, còn Lâm Văn Trúc thì không rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-trong-van-me-tinh/2214982/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.