Lâm Văn Trúc thay đồ xong đi ra thì thấy Kim tỷ đang chờ mình, tất cả mọi sự vụ của Phượng Vũ Thiên đều do Kim tỷ xử lý, bao gồm căn phòng thay đồ đặc biệt nho nhỏ mà Lâm Văn Trúc nhận được, đương nhiên điều này từng khiến những người khác ghen tị, nhưng lại bị Kim tỷ dùng vài ba câu giải quyết xong. Cho dù người khác có bất mãn hơn nữa thì cũng chỉ dám nói mấy lời than vãn xót xa trước mặt Lâm Văn Trúc, hỏi cô chỗ chống lưng vững chắc của cô là ai, bởi vậy mà cũng có thể biết được sự cứng rắn của Kim tỷ.
“Kim tỷ.” Lâm Văn Trúc đi đến trước mặt Kim tỷ, với Kim tỷ cô vẫn có mấy phần cảm kích.
“Hội tam thiếu muốn đánh mạt chược, em cũng đi qua tiếp đi!” Kim tỷ nở một nụ cười mê người.
Lâm Văn Trúc hơi ngạc nhiên, thực sự là từ trước tới giờ Kim tỷ chưa bao giờ yêu cầu cô như thế, cho dù là người có thân phận lừng lẫy mời cô, chỉ cần cô nói một tiếng không làm, Kim tỷ sẽ thay cô xử lý, ngay cả từ chối cho có lệ cô cũng không cần. Nhưng hôm nay hiển nhiên không như thế, lời của Kim tỷ không để cho cô cự tuyệt.
“Vâng.”
Sự thức thời của cô khiến Kim tỷ rất hài lòng, chị ta khẽ phe phẩy chiếc quạt trong tay.
Lâm Văn Trúc được Kim tỷ đưa đến phòng bài, trong phòng trang hoàng tinh xảo hoa lệ, trên tường treo bức tranh phương Tây màu sắc rực rỡ, đèn treo thủy tinh trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-trong-van-me-tinh/2214904/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.