Edit: huyentrangpcy
Vào ngày mùng 3 tháng 5, tại cảng Victoria ở Hồng Kông, Vân Phỉ Thời một mình đi vào nhà hàng trên tầng cao nhất của khách sạn Khải Huy để ngắm cảnh.
Đáng lẽ ra đây là thời gian uống trà chiều, nhưng nhà hàng lại không có một bóng người, những người phục vụ lịch sự mặc áo khoác trắng và đen dẫn anh đến một góc khuất có thể nhìn thấy toàn cảnh nhà hàng. Khi đến gần chỗ ngồi, anh đã có thể nhìn thấy những tòa nhà cao tầng trên đảo Hồng Kông.
Trong không khí nồng đậm hương thơm của hồng trà, người đàn ông ngồi trên ghế phía Nam sờ vào chiếc cốc hoa tráng men trắng, đôi môi hình thoi chậm rãi in một dấu ấn kín đáo trên vành cốc.
Cảm nhận được có bước đi về phía mình, người đàn ông không nhanh không chậm buông chiếc cốc xuống, đứng dậy, đồng thời sửa lại cổ tay áo sơ mi. Chiếc áo vest kẻ sọc kết hợp với quần tây tôn lên những đường nét trên cơ thể, ngực và vai rộng, eo hẹp, dáng người thon dài, không thua Vân Phỉ Thời một chút nào.
Anh ta quay đầu lại, lịch sự mỉm cười với khách của mình, ba phần lãnh đạm, ba phần khách khí, ba phần dò xét, còn có một phần ôn hòa không rõ ràng.
Mặt mày văn nhã, công tử khiêm khiêm.
"Vân Phỉ Thời." Anh ta nhàn nhạt nói: "Nghe danh đã lâu!"
"Bùi tiên sinh, rất vui được gặp gỡ."
Thời điểm đối phương âm thầm xem xét mình, Vân Phỉ Thời cũng đánh giá đối phương một chút. Chủ và khách đã yên vị, người phục vụ rót một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-trong-mat-tinh-quang-long-lay/898540/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.