Lên máy bay, Lạc Trăn mới hậu tri hậu giác phát hiện, cô hình như có chuyện gì đó quên không nói cho Vân Phỉ Thời.
Hiện tại cô không có suy nghĩ sẽ giấu mọi chuyện buồn bực ở trong lòng mình với Vân Phỉ Thời, khi bị bắt nạt thì sẽ tố cáo với anh, chịu oan ức thì sẽ nói với anh, tuyệt đối sẽ không giấu trong lòng mình.
Trước khi máy bay cất cánh, Lạc Trăn sắp xếp lại ngôn ngữ, nói với Vân Phỉ Thời nghi ngờ của mình.
Cũng chính là dự cảm của cô, sự kiện kia cô cảm thấy không đơn giản như vậy, có đôi khi trực giác ngoài ý muốn của phụ nữ rất chuẩn, hơn nữa chuyện này còn liên quan đến bản thân cô. Đam Mỹ Hay
Sau khi nói xong, Vân Phỉ Thời dùng một ánh mắt tán thưởng còn mang theo cao hứng hài lòng nhìn chằm chằm cô một hồi lâu.
Lạc Trăn có chút không chống đỡ nổi loại hấp dẫn này, giả vờ như không có việc gì mà dời tầm mắt, một bộ dáng vô cùng bình tĩnh, "Khụ khụ anh nhìn em...... Như vậy là tính làm cái gì a?"
Vân Phỉ Thời khẽ cười, lắc đầu, "Không có gì." Sau đó điều chỉnh ghế tựa thấp xuống, thuận tiện giúp cô điều chỉnh ghế thấp ngang bằng với mình, sau cùng mới thêm một câu sâu xa: "Cảm thấy rất đẹp, nhìn nhiều một chút."
"....... Ồ." Trêu chọc em như vậy không quá thích hợp đi khà khà khà rất ngượng ngùng nha!
Thực ra Vân Phỉ Thời đang rất vui vẻ, vì hai nguyên nhân.
Một là hóa ra cô gái nhỏ bé của anh cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-trong-mat-tinh-quang-long-lay/246722/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.