Cả người Lạc Trăn trở nên cuồng loạn.
Bị tiếng rít gào của Tùng Hề làm cho bừng tỉnh, cô không còn quan tâm đến Chu Công và nam thần trong ngực nữa, nhanh nhẹn đứng dậy rồi đi ra ngoài phòng ngủ, miệng cũng không còn lưu loát: "Tôi tôi tôi tôi làm sao vậy?"
Ngữ khí Tùng Hề lạnh lùng, còn mang theo dư vị sau khi rít gào: "Tự cô lên mạng xem đi! Cũng chẳng cần tìm kiếm từ khóa nữa đâu, đang được treo ở đầu Weibo rồi kia kìa!"
Lạc Trăn không nói hai lời lập tức cúp điện thoại của Tùng Hề, sau đó mở Weibo ra.
Trong phòng ngủ, Vân Phỉ Thời nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên liền tỉnh dậy, thời điểm nhận điện thoại Lạc Trăn còn khóc oa oa trong ngực anh. Quả không có gì bất ngờ, tiếng gầm gừ bên kia điện thoại muốn đem anh chỉnh lại một chút.
Tất nhiên, anh cũng biết đã xảy ra chuyện.
Sự buồn ngủ mất đi, hai mắt dần dần trấn tĩnh lại, Vân Phỉ Thời đứng dậy mặc quần áo. Vừa mới mặc được nửa người thì tiếng kêu rên vừa bi phẫn vừa thống khổ của Lạc Trăn truyền đến từ dưới lầu.
Nhanh chóng mặc xong quần áo, Vân Phỉ Thời bước xuống lầu.
Giờ phút này Lạc Trăn đang ngồi ở pha trong phòng khách, sắc mặt mười phần không tốt. Một tay cô động đậy trên màn hình, một tay đặt ở máy tính bảng trên đầu gối. Hai tay cùng tìm tìm một lúc, sau đó tuyệt vọng mà ném đồ đi, cả người lầm bầm ngã xuống trên sô pha.
Nghe được tiếng bước chân đi tới của anh, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-trong-mat-tinh-quang-long-lay/246717/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.