Lạc Trăn tự cho là rụt rè nhưng thật ra đã gấp không chờ nổi mà đi về phía nam thần, vô cùng thân thiết mà ôm lấy cánh tay anh, "Các anh tán gẫu xong rồi?"
Vân Phỉ Thời thuận thế nắm lấy tay cô, cầm lấy tay cô bao bọc trong bàn tay to lớn dày rộng của mình, "Đẹp không?"
"Đẹp!" Lạc Trăn cười tươi rói, lại nói câu tiếp: "Nhưng cũng không đẹp bằng nam thần!"
Vân Phỉ Thời ngừng bước chân một lát, "Trăn Trăn."
"Dạ?"
"Đừng quyến rũ anh."
"...... A."
Ăn cơm trưa ở một nhà hàng xong, trở lại chung cư mà hai người đang ở, Vân Phỉ Thời gọi một cuộc điện thoại ra nước ngoài, Lạc Trăn thì tiếp tục xem kịch bản.
Trên WeChat Tùng Hề đã hồi âm tin nhắn trước đó của cô.
Hề Hề hì hì hì: Tôi cũng không tin nam thần cùng cô ở bên nhau, trong mắt cô còn có thể chứa được thứ gì khác à, ngoài nam thần ra thì đâu có ai có thể lọt vào trong mắt cô? [vẫy tay bye bye]
Một quả phỉ nhỏ thật ngon: Hừ cảm giác được oán hận độc thân của cô đang lan tràn kìa, nam thần không thể mang tôi đi hóng gió sao! Cô chính là hâm mộ tôi ghen ghét tôi!
Hề Hề hì hì hì: Vâng vâng vâng, cô đẹp cô có quyền!
Một quả phỉ nhỏ thật ngon: À mà, hôm nay tôi gặp Thẩm Nam Nam.
Hề Hề hì hì hì: woc! Có tin tức! Có tin tức lớn! Tôi ngửi thấy được mùi vị trà xanh nồng đậm, cô ta có chứng kiến cảnh cô cùng nam thần của cô khanh khanh ta ta tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-trong-mat-tinh-quang-long-lay/246714/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.