"Cửu Lang... Ta lúc ấy gọi tiên đế là Cửu Lang, hắn nói, xưng hô như vậy rất thân mật! Trên đời này chỉ có ta là có thể xưng hô như vậy với hắn......"
"Cửu Lang a Cửu Lang...."
Nữ nhân lớn tuổi nằm ở trên giường nhỏ quý giá được chạm rồng vẽ phượng, quỳ phía trước giường là một nữ tử trẻ tuổi mặc y phục màu trắng thanh, tay nàng ta nắm thành quyền một chút lại một chút mà nhẹ nhàng đấm bóp thân thể vốn đã suy tàn bị y phục lộng lẫy che đậy của nữ nhân lớn tuổi kia, cách nắm bắt lực đạo của nàng ta rất tốt, trên mặt lộ ra sự cẩn thận dè dặt, chỉ sợ có một chút sai lầm sẽ chọc giận nữ nhân trước mặt.
Ánh nến chập chờn, lụa mỏng khẽ lay động, soi chiếu ra nước da chảy xệ của nữ nhân, trong cặp mắt vẩn đục lập loè ánh nước, cũng nhìn không ra thần thái ngày xưa.
Nếu không phải có cung điện hoa lệ này làm nổi bật, nếu không phải một thân trang phục sang quý kia, bà ta cũng chỉ là một nữ nhân từ từ già đi mà thôi.
Dầu hết đèn tắt, trở thành mục nát.
Bà ta vẫn còn chìm đắm trong hồi ức, trong hốc mắt bởi vì nhớ lại chuyện xưa mà bao phủ chút hơi nước, chỉ trong giây lát, trong đôi mắt kia liền tóe ra ánh mắt cực kỳ khiếp người tàn nhẫn.
Bà ta gần như nghiến răng nghiến lợi: "Nhưng thân cận hơn thì như thế nào! Thân nhất đến sơ nhất cũng là phu thê, ta thay hắn xử lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-trong-mat-tinh-quang-long-lay/2351204/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.