Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Ăn bánh trôi xong, Chu Duyên Xuyên đang giúp Hà An Nhiên dọn dẹp cặp lồng giữ ấm thì Tề Nghiễm Ninh và Tống Trân đến.
“Ăn uống không tệ nha, hết luôn rồi à.” Tề Nghiễm Ninh nhìn chiếc cặp lồng giữ ấm trống trơn.
Đương nhiên Chu Duyên Xuyên biết cậu ta trêu chọc mình, nhưng bây giờ tâm tình anh rất tốt, không so đo với cậu ta.
“Ừ, rất ngon đấy.”
Hiển nhiên Tề Nghiễm Ninh không ngờ Chu Duyên Xuyên sẽ nói như vậy, sửng sốt cả một lúc, sau đó là vẻ mặt không còn gì để nói.
Chu Duyên Xuyên dùng giấy lau cặp lồng giữ ấm, sau đó đặt lên bàn. Anh nhìn điện thoại, giờ đã hơn chín giờ rồi.
“Buổi tối còn phải về à?” Chu Duyên Xuyên hỏi cô.
Hà An Nhiên suy nghĩ một chút rồi gật đầu, Yoyo còn đang ở nhà.
“Về chứ.”
“Bây giờ đã hơn chín giờ rồi, đi về ít nhất phải một tiếng, đến nơi cũng gần mười một giờ.” Chu Duyên Xuyên hơi nhíu mày. Cô là con gái, tối muộn lại ngồi xe taxi về nhà, huống gì cô còn là người trong lòng anh, sao anh có thể yên tâm cho được.
“Nhưng Yoyo đang ở nhà.” Yoyo mới là nỗi lo lắng lớn nhất của Hà An Nhiên.
“Yoyo?” Tống Trân kinh ngạc, Yoyo là ai?
“Chú chó lông vàng nhà mình.”
“Cậu nuôi chó khi nào?” Việc này sao cô ấy lại không biết?
“Chín năm trước.”
Tống Trân mở to hai mắt, chín… chín năm trước?
Hà An Nhiên thấy vẻ mặt ngốc nghếch của Tống Trân thì không khỏi bật cười: “Chuyện này sau này mình sẽ kể cho cậu.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-trong-long/87266/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.