Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
“Đến rồi, xuống xe đi.” Tề Nghiễm Ninh nói với hai cô gái phía sau.
Tống Trân nhanh nhẹn xuống xe, nhưng Hà Tụng Nghị vẫn còn ngồi trên xe, nửa ngày cũng chưa phản ứng lại.
Tề Nghiễm Ninh không khỏi giơ tay gõ cửa kính. Vừa rồi lúc ở trên xe, anh liền phát giác cô có gì đó kì lạ, dọc theo đường đi luôn có vẻ tâm trí không yên, có mấy lần nói chuyện với cô, cô cũng không nghe được.
“Tụng Nghị, đến rồi, xuống xe đi.”
Hà Tụng Nghị bị âm thanh gõ vào kính bất ngờ làm cho hoảng sợ, nhưng cũng nhanh chóng phản ứng lại.
“Ừ… ừ.” Cô cười với anh, sau đó đưa đôi tay có hơi run rẩy mở cửa xe.
“Tụng Nghị, cậu làm sao thế?” Tề Nghiễm Ninh thấy sắc mặt cô không được tốt lắm, thoạt nhìn còn hơi trắng bệch.
Tống Trân cũng quay sang nhìn cô, trạng thái của cô thật sự không quá tốt.
“Chị Tụng Nghị, có phải chị không thoải mái ở đâu không?”
Hà Tụng Nghị lắc đầu với Tống Trân, miễn cưỡng nở nụ cười: “Không có… Có thể là hôm qua không nghỉ ngơi tốt, không sao đâu.”
Cô đã tới Chu gia rất nhiều lần, nhưng đây là lần đầu tiên đến với tâm tình này.
Thấp thỏm, hoảng hốt, lo sợ.
Hà An Nhiên biết chuyện bảy năm trước cô làm, giờ cô sợ nhất là Thẩm Bội Tuệ cũng biết, nếu Thẩm Bội Tuệ nói với mấy người kia, vậy cô phải làm sao bây giờ?
Cô nên đối mặt với Duyên Xuyên thế nào?
Nghĩ đến đây, bước chân cô dường như không cử động nổi, muốn trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-trong-long/1836200/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.