Edit: Rby
Beta: An Nhiên
Tống Mãn Đường đặt người vào hàng ghế sau, kéo một tấm chăn đắp lên cho Tống Thanh Việt.
“Còn ổn không? Anh đưa em về nhà.”
“Đừng… Nhà em cách chỗ này xa quá, chắc em chịu đựng không nổi. Đưa em vào khách sạn đi…”
Nhìn lông mày em trai nhíu chặt với khuôn mặt đỏ bừng, lòng Tống Mãn Đường cũng đau không sao chịu được.
“Hay là… Anh đưa em đến bệnh viện nhé.”
“Không cần đâu… Bị nhận ra là xong đời đó, em không muốn lên hot search đâu.”
“… Được rồi.”
Chiếc xe xa hoa cao cấp vững vàng lao nhanh đến khách sạn. Thời điểm người được đỡ vào cửa, sau lưng có loé lên một tia sáng nhưng hai người thì nào có tâm tình chú ý.
Lúc Tống Thanh Việt thành công nằm được lên chiếc giường lớn mềm mại còn thoải mái mà hừ một tiếng.
Tống Mãn Đường đi đến cửa nhưng vẫn không yên tâm mà quay đầu lại nhìn Tống Thanh Việt một cái: “Em… Tự mình làm ổn không? Không thì anh tìm cho em một người…”
“Không cần.” Tống Thanh Việt vùi đầu vào đống chăn, giọng nói ồm ồm: “Anh biết là em có người em thích rồi mà, cho nên… Sao em có thể tìm người khác… Nếu như vậy, sao em dám nhìn mặt cô ấy nữa.”
“Hơn nữa em là một con người, cũng không phải loại cầm thú tuỳ tiện động d*c…”
Dưới sự tác động của thuốc giọng nói cũng nhũn ra biến thành giọng em bé nghe như cậu nhóc đang làm nũng. Nhìn Tống Thanh Việt trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-trong-long-la-mot-tai-hoa/3514006/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.