Edit: Chuang
Beta: An Nhiên
Văn Thu treo áo khoác xong thì lập tức bước nhanh vào nhà bếp, anh từ đằng sau ôm lấy thắt lưng người đang cố gắng miệt mài cắt rau.
Gương mặt Văn Thu áp vào lưng Tống Mãn Đường cọ cọ rồi mới thoả mãn ra mặt mà thở dài.
Dáng người Tống Mãn Đường là vai rộng eo thon chân dài tiêu chuẩn, ôm vào thoải mái đến lạ. Từ sau khi hai người ở bên nhau thì ôm Tống Mãn Đường đã thành một trong những sở thích của Văn Thu. Mỗi lần ôm xong cảm thấy như thể xác và tinh thần đều được chữa lành, có khi eo của Văn Thu cũng không thon như vậy.
Tống Mãn Đường rửa tay qua loa rồi nắm lấy ngón tay thon dài đan xen nơi eo bụng vỗ nhẹ. Dịu dàng như nhành liễu nhụy h0a, xanh tươi đầy sức sống, cậu kéo Văn Thu qua hôn lên trán anh một cái. Vì sợ đầu ngón tay ẩm ướt chưa sạch dính vào anh nên cậu còn cố ý cẩn thận nhếch bàn tay lên lấy cổ tay chạm vào anh.
“Hôm nay mệt không hửm?”
“Hôm nay vẫn ổn đó.”
Ánh mắt Văn Thu sáng quắc dán vào nồi đất đang được hầm trên bếp, anh vươn tay ra muốn mở nắp nhìn thử bên trong lại bị Tống Mãn Đường vỗ nhẹ một cái lên mu bàn tay: “Không được đụng, coi chừng phỏng tay.”
Văn Thu tinh nghịch thè lưỡi rồi im lặng đứng một bên, ngoan ngoãn chờ Tống Mãn Đường lấy miếng nhấc nồi đến.
“Ten ten ten tèn ~ canh cá trích đậu hũ~”
Nắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-trong-long-la-mot-tai-hoa/3514003/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.