Hóa ra anh thật sự rất nhớ cô.
Kết thúc một nụ hôn dài, Triều Vũ thở hổn hển, tựa đầu trong lồng ngực anh, lắng nghe nhịp đập trái tim anh. Trong bầu không khí ngập tràn mùi thơm sữa tắm, là vị chanh rất tốt cho da.
Cô vẫn đang bám chặt trên người anh, như con gấu túi koala vậy.
Giọng Hứa Bác Diễn khàn khàn: “Ngày mai không được mặc quần đùi.”
Triều Vũ á một tiếng: “Hai hôm nay trời nóng, mặc quần đùi mới mát chứ.”
Hứa Bác Diễn từ từ di tay xuống đùi cô, cả mảng da thịt nhẵn nhụi mềm mịn, những vết chai trong lòng bàn tay anh cũng sợ làm đau cô. Anh chợt nhớ tới một cụm từ từng thấy trong cổ văn —— da như mỡ đông.”Vì anh không muốn đi ngoài đường, mấy gã đàn ông khác cứ nhìn chằm chằm vào đùi bạn gái anh.”
Triều Vũ sững sờ, cô há miệng kinh ngạc một lát, rồi ngay lập tức bật cười khanh khách. “Này, giờ đã là thời đại nào rồi? Anh xuyên từ cổ đại tới đấy à?” Cô vươn tay nhéo má anh, “Vương gia Minh triều hay là bối lặc gia từ Thanh triều hả?” Cô thật sự là không ngờ, lý do anh ghét bỏ cô mặc quần đùi chỉ đơn giản là như thế.
Hứa Bác Diễn nhăn nhó, mặt trông hơi mất tự nhiên.
Triều Vũ vươn tay gãi gãi cằm anh: “Đồng chí Hứa Bác Diễn , anh mau chóng thích nghi với xã hội này đi.” Cô cười người cứ rung cả lên, ban đầu hai chiếc chân trắng quấn lấy eo anh, lúc này lại nhích tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-trong-long-em/2339286/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.