Triều Vũ ngạc nhiên ngẩng đầu: “Hiểu Hi, cậu quen Hứa Bác Diễn à?”
Trình Hiểu Hi cười một tiếng: “Đúng vậy. Chúng tôi có quen nhau hồi nhỏ, cũng không phải quen thân lắm đâu.”
Sao lại có chuyên trùng hợp như thế chứ?
Triều Vũ hỏi: “Người phụ nữ xinh đẹp này là ai vậy?”
Trình Hiểu Hi im lặng mấy giây rồi mới nói: “Là mẹ của anh ấy.”
Trong nháy mắt đại não Triều Vũ trống rỗng. Cô nhìn kỹ mẹ Hứa Bác Diễn, đó là một người phụ nữ với khí chất dịu dàng thanh nhã, nhất định là vô cùng tuyệt vời. Những nét trên gương mặt Hứa Bác Diễn rất giống bà, miệng cũng rất giống.”Anh ấy rất giống mẹ mình. Đáng tiếc…” Cô không nói tiếp nữa.
“Cậu cũng biết à?” Trình Hiểu Hi không hề biết mối quan hệ của Triều Vũ và Hứa Bác Diễn hiện giờ, cô thở dài một hơi, giọng tràn đầy tiếc nuối.”Dì ấy rất giỏi đấy, dì ấy biết đàn piano. Sau khi nhà tôi chuyển tới đây, thường được nghe dì ấy đánh đàn. Hứa đội cũng biết đánh đàn piano .”
“Anh ấy cũng biết đàn sao?” Hoàn toàn không thể tin được.
“Đúng vậy. Hồi bé anh ấy thường xuyên tham gia những đợt biểu diễn văn nghệ của trường.”
Triều Vũ do dự mà hỏi thêm: “Có vẻ cậu rất hiểu anh ấy.”
Trình Hiểu Hi thản nhiên nói: “Ngày xưa nhà tôi và nhà anh ấy ở đối diện nhau . Ba tôi và ba anh ấy cũng là đồng nghiệp.”
Thì ra là thế.
“Có phải Hứa Bác Diễn hồi bé lì lắm đúng không?”
Trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-trong-long-em/2339275/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.