Nguyễn Niệm thấy sắc mặt Khuất Phong Vân không còn khó coi thì giật nhẹ tay áo hắn nói: “A Ngạnh, ta thật sự không cố ý đâu, ngươi đừng giận ta nữa……”
Khuất Phong Vân nhìn y hỏi: “Ngươi sợ ta giận à?”
Nguyễn Niệm gật đầu: “Ta sợ ngươi không để ý tới ta.”
“Tại sao?” Tay Khuất Phong Vân đang chống trêи giường chậm rãi nhích tới gần đầu ngón tay Nguyễn Niệm, “Ta…… trong lòng ngươi…… rất quan trọng sao?”
Nguyễn Niệm: “Ngươi không để ý đến ta thì mẹ ta lại hỏi có phải ta cãi nhau với ngươi không, nhắc mãi làm ta đau cả đầu.”
Khuất Phong Vân: “……”
Khuất Phong Vân kéo chăn vùi đầu nằm ngủ tiếp.
Nguyễn Niệm: “……” A? Hình như càng tức giận hơn thì phải?
Lúc ăn điểm tâm, Khuất Phong Vân cắn bánh bao với vẻ thờ ơ.
Nguyễn Niệm bưng chén cháo, còn chưa uống mấy ngụm thì thấy Khuất Phong Vân biến sắc, đưa tay đấm ngực.
“A Ngạnh?” Nguyễn Niệm sửng sốt một chút mới phát hiện hắn bị nghẹn bánh bao, vội vàng đập lên lưng hắn.
“Khụ khụ……” Khuất Phong Vân ho ra một ngụm bánh bao, còn chưa hoàn hồn thì Nguyễn đại nương đã đi tới, thấy Khuất Phong Vân đang nôn thì tràn đầy chờ mong nói: “Con dâu, có phải con…… có thai rồi không?”
Khuất Phong Vân: “……”
Nguyễn Niệm sợ mẹ y muốn đi bốc thuốc dưỡng thai cho Khuất Phong Vân nên đành phải nói: “Nương, ngài đừng hiểu lầm, hắn sẽ không sinh con đâu.” Loading...
“Không…… không sinh con?” Nguyễn đại nương như bị sét đánh.
Nguyễn Niệm có chút không đành lòng, “Nương, hắn……”
“Ngươi đứa nhỏ này sao không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-trong-long-den-tham-co-tren-mo-ta/1806162/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.