Anh mở miệng khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm, cô nói: “Không phải anh bảo em chờ sao?”
Chu Lạc Sâm thấp giọng: “Anh bảo em chờ thì em phải chờ sao?”
Phương Y phút chốc quay đầu, mái tóc dài vô tình quất thẳng vào mặt Chu Lạc Sâm, anh hơi híp mắt, thân người ngả về phía sau, nâng tay xoa mặt.
Thấy vậy cô vội vàng hỏi: “Không sao chứ, xin lỗi, em không cố ý.”
Chu Lạc Sâm không để ý tới lời xin lỗi, tiếp tục hỏi: “Có phải anh bảo em làm cái gì thì em làm cái đó hay không?”
Phương Y cảm thấy bối rối, anh là cấp trên của cô, chẳng lẽ cô không thể tuân lệnh sao? Huống chi cô còn nợ anh rất nhiều, nếu anh cần cô giúp đỡ, cô đương nhiên sẽ đồng ý.
Cô nói: “Đúng vậy.”
Chu Lạc Sâm đẩy đẩy gọng kính, mở cửa xe, nói: “Lên xe.”
Phương Y ngớ người, do dự hỏi: “Đi đâu?”
Chu Lạc Sâm cất giọng: “Không phải em nói anh bảo em làm cái gì thì em làm cái đó sao.”
Phương Y ho khan một tiếng, cảm thấy câu nói này rất kỳ lạ. Làm gì là làm gì chứ.
Chu Lạc Sâm không muốn vòng vo, thẳng thắn: “Đi ăn cơm, có thể lên xe rồi chứ?”
Phương Y không nói hai lời mà bước lên xe.
Chu Lạc Sâm giúp cô đóng cửa xe, thắt dây an toàn, vòng qua tay lái bên cạnh. Anh đang chuẩn bị khởi động xe liền nghe cô nói: “Luật sư Chu, hôm nay em mời khách, anh muốn ăn gì.”
Anh vừa lái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tot-ke-xau/2228200/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.