Edit: Lạc Thần
Hứa Đường nhất thời ngơ ngẩn, còn cưanói chuyện, sau lưng truyền đến một loạt tiếng bước chân. Hứa Đường quay đầu nhìn thì trông thấy Chu Hiểm ngậm lấy điếu thuốc đi tới. Tâm trạng cô bình tĩnh lại một chút, cũng đứng thẳng người, lộ ra một nụ cười lễ độ. Chu Hiểm đưa tay nhẹ nhàng nắm tay cô, ánh mắt lạnh lùng nhìn xuống Tôn Dao: "Cô tới làm gì?"
Tôn Dao vẫn là mang theo nụ cười: "Làng du lịch cũng không phải anh mở, vì cái gì tôi không thể tới?" Cô không đợi Chu Hiểm mở miệng, cười cười, còn nói: "Anh Hiểm, tôi đến đây nhiều ngày như vậy, anh cũng không giới thiệu chị dâu cho tôi biết?"
Vẻ mặt Chu Hiểm không thay đổi chút nào, giọng nói bình thản: "Sao cô ấy phải nhận biết cô chứ?"
Tâm trạng Hứa Đường đang treo cao lập tức thả lỏng xuống, vốn cô đoán rằng Chu Hiểm không chủ động nói với cô nguyên nhân về Tôn Dao, bây giờ nghe thấy Chu Hiểm nói câu này, lập tức thoải mái, trong lòng không khỏi mừng thầm, lại có chút muốn cười, cảm thấy ngày hôm trước mình phát sinh hờn dỗi coi như là vô ích: Tựa như Trương Tuyết bốn năm trước, Chu Hiểm không tận lực đề cập nguyên nhân, đơn giản là thật sự chưa từng để người này ở trong lòng.
Bởi vì, cô cũng không để tâm vào chuyện vụn vặt, cười cười nói với Tôn Dao: "Nếu Tôn tiểu thư vừa lúc cũng ở nơi này nghỉ phép, gặp nhau tức là duyên phận, buổi trưa cùng đi tới bên hồ nướng đồ ăn đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-yeu/2327712/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.