Edit: KẹoĐắng
Giữa trưa hôm sau, Hứa Đường mang canh đầu bếp trong nhà hàng đặc biệt nấu đến cho Phương Cử. Phương Cử bó thạch cao, hành động bất tiện, buổi sáng còn phải dô nước biển. Ngoại trừ điện thoại di động, không có thứ gì khác tiêu khiển, vừa nhìn thấy Hứa Đường mang đề ăn đến, liền vui vẻ giống như nông nô bị áp bức nhìn thấy hồng quân.
"Tối hôm qua Hứa Dương gọi điện thoại tới, nói sẽ đến thăm em, em sợ cậu ta bị người khác nói ra nói vào, nên không cho cậu ta đến.”
Hứa Đường đếi với chuyện huấn luyện không hiểu rõ lắm, “Khi nào thì Hứa Dương bắt đầu hành động?”
Phương Cử hớp một ngụm canh. “Cuối năm hội sở bọn họ có một cuộc tụ hội, giống như một buổi yến tiệc vậy. Ý của em là, tốt nhất là Hứa Dương có thể đuổi kịp buổi tụ hội đó. Thứ nhất là nhiều người, không dễ dàng gây sự chú ý. Thứ hai là rèn sắt khi còn nóng, nếu có thể lấy được chứng cứ, chúng ta có thể sống tốt cả một năm. Nếu không lấy được, liền để năm sau bàn lại.”
"Nhưng bây giờ chân anh đang bị thương......"
Phương Cử khoát tay một cái, “Không sao, Hứa Dương tiến vào cũng chỉ là đi dạo xung quanh một chút, xem một chút coi có cái gì giá trị tiềm ẩn hay không, sẽ không có nguy hiểm gì quá lớn. Em Hứa thông minh như vậy, cũng đã biết sử dụng thiết bị. Chờ em xuất viện là có thể bắt đầu.”
Một lát sau, Phương Cử đột nhiên hỏi: “Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-yeu/2327708/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.