Da đầu người phụ nữ bị đau, nhưng cảm xúc càng cao hơn, nàng đưa tay vuốt ve lưng Hứa Dương, cười khanh khách không ngừng: “Em dẫn anh đi lấy không được sao?”
Hai người vừa dây dưa vừa đi đến chỗ cầu thang. Cả người người phụ nữ treo lên người Hứa Dương, Hứa Dương một mặt phải chú ý né tránh nơi bị sờ soạng, một mặt phải ôm người lên cầu thang, cả người lảo đảo, chật vật không chịu nổi.
Người phụ nữ mang Hứa Dương đến lầu bảy, tầng này hoàn toàn phong bế, hoàn toàn bất đồng với mấy tầng phía dưới. Người phụ nữ rảnh tay, nơi mã khoá ấn mấy con số, cửa vang lên một tiếng “tách”, nữ nhân ấn Hứa Dương vào bên trong, hai người trọng tâm không vững, thiếu chút nữa ngã nhào trên đất. Hứa Dương lùi về sau mấy bước, dựa lưng vào vách tường hành lang, đỡ cô gái lại.
Cả hành lang chỉ có một ngọn đèn nhỏ mờ, tấm thảm vừa dày vừa nặng, đạp không vang tiếng nào. Nữ nhân vừa quấn Hứa Dương vừa đi về phía trước, đi vào trong một đoạn, càng tĩnh mịch yên tĩnh. Nữ nhân dừng bước, phí sức nhìn rõ số phòng, cô cười ha ha một tiếng, đưa tay đẩy cửa phòng, đẩy Hứa Dương vào. Hứa Dương liếc mắt nhìn trên cửa, 708.
Trong phòng lập tức truyền đến một tiếng thét, Hứa Dương nhìn vào trong, trong phòng chỉ mở một cái đèn, trên chiếc giường rộng hai mét có hai người đang nằm, người đàn ông kia nằm trên người người phụ nữ, không nhìn ra cửa, ánh đèn mờ ảo, vẻ ngoài và vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-yeu/2327704/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.