Edit: Lạc Thần
Hứa Đường trầm mặc một lát: "Lão Trịnh đó..."
Phương Cử lập tức thu lại vẻ mặt: "Dựa theo căn cứ xác thực năm đó, hai đội ngũ chặn lấy, mắt thấy muốn tới tay, vậy mà dưới mí mắt xe lại lật ngược, lão Trịnh này xác thực giảo hoạt. Bây giờ ông ta cùng..." Phương Cử liếc liếc Chu Hiểm một cái: "... Đi theo một phú thương trong huyện làm ăn, chỉnh đốn thành một hội cao cấp. Người năm đó đi theo ông ta, cũng đều tiếp tục đi theo làm việc cho ông ta. Bề ngoài nhìn ông ta giống như tay trắng, chỉ có điều..."
Chỉ có điều dưới vỏ bọc của hội cao cấp này cất giấu hoạt động gì, cũng không nói được.
Phương Cử uống đến mức cả khuôn mặt đều đỏ cả lên, nới lỏng cà vạt: "Là hồ ly chắc chắn sẽ lộ ra cái đuôi, hiện tại chúng ta có nhiều thủ đoạn, muốn nắm chặt cái đuôi của ông ta, đúng là dễ hơn nhiều so với trước kia..."
Hứa Đường yên lặng nhấp ngụm bia.
Chu Hiểm và Phương Cử phát triển hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của cô, thời gian bốn năm, bọn họ thành công thoát khỏi sinh hoạt năm đó, mở công ty kiếm nhiều tiền, bây giờ lại muốn bắt đầu mở rộng chi nhánh ở thành phố. Trái lại bốn năm của cô, bình tĩnh bình thản, trừ bỏ cửa hàng trà sữa là cô buôn bán có lời nhất, không còn thành tựu khác nữa.
Do đó, nguyện vọng muốn kinh doanh tốt quán ăn trước mắt này càng thêm mãnh liệt.
Phương Cử kêu người tới thêm canh, Chu Hiểm đặt đũa xuống đốt một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-yeu/100875/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.