Dưa Hấu không đề cập đến chuyện tuổi tác của thầy Giang nữa, nhưng anh vẫn lo con sẽ bị cười chê ở trường vì mình. Mấy ngày sau, anh kéo con lại hỏi han: “Gần đây con còn cãi nhau với các bạn không?”
Dưa Hấu lắc đầu: “Dạ không ạ.”
Thầy Giang còn chưa kịp mừng thì đã nghe con gái nói tiếp: “Con đánh cả lũ khóc xong chẳng đứa nào dám hó hé gì nữa.”
Thầy Giang: “…”
“Con sẽ không bị bắt nạt đâu, mẹ từng bật mí với con là mẹ sắp làm cô giáo ở trường con, có mẹ che chở, con có thể lên làm đại ca rồi! Mẹ còn bảo bao giờ mẹ làm cô giáo thì sẽ lén dán thêm cho con một bông hoa cầu vồng. Đấy gọi là bám váy mẹ!”
Thầy Giang không dám tưởng tượng vợ mình đã dạy con những gì.
Anh cũng biết về dự định công việc của Du Dao, sau khi có chứng chỉ, cô đã xin vào làm ở trường mẫu giáo Dưa Hấu đang theo học, hiện đang chờ thông báo từ phía nhà trường.
“Hoan hô quý vị ơi! Mẹ được nhận rồi!” Du Dao bỗng nhảy ra khỏi phòng, tháo thiết bị đầu cuối ném vào lòng Giang Trọng Lâm: “Anh xem đi, một lần qua luôn nhé!”
Cô bế Dưa Hấu lên, hai mẹ con khúc khích cọ má, thầy Giang cười nhìn vợ con rồi cúi đầu đọc thư mời nhận việc của Du Dao, lưu lại thời gian làm việc vào sổ ghi nhớ. Sau đó, thầy Giang bảo: “Đây là chuyện vui, hôm nay nhà mình ra ngoài ăn mừng nhé.”
Du Dao ở nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-yeu-nay-da-bac-dau/3572107/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.