Phó Duy Bắc mới đi qua đi lại mới có 1 phút thôi mà anh đã không thể nào chịu nổi rồi, . 
" Muỗi cắn quá. " 
" Tôn Hải Ninh em thật sự rất ác độc đó. " 
"À mà khoan sao ở đây lại có đôi giày ở đây chứ. " 
Trong đầu anh bây giờ lại có 1 suy nghĩ khác người, chính là có đàn ông ở đây . 
Sau đó thì anh liền ra sức đạp cửa ,đạp đến lần thứ 2 thì mới được . 
" Hải Ninh ...Tôn Hải Ninh." Duy Bắc vừa đi vừa hét lớn. 
"Rầm.." 
Cái tình huống gì đang ở đây vậy chứ, thằng này là thằng nào mà sao lại đè cô ấy vậy chứ 
"Cứu..cứu '" 
" Thằng chó mau bỏ cô ấy ra ." 
"Bụp .. bụp.." Duy Bắc kéo hắn ta ra rồi lôi xuống đất mà đánh 1 trận . 
"Bụp.. bụp'" 
" Mẹ kiếp, tao phải đánh chết mày." 
"A. .đau ..đau." 
" Biết đau hả , biết đau sao lại đi cưỡng bức người ta ." 
" Tôn Hải Ninh là vợ của tao đấy ." 
" Tha ...tha cho tôi đi ....xin anh .." 
Hắn ta nức nở cầu xin, Hải Ninh bây giờ chỉ biết khóc mà thôi, áo thun bên ngoài thật sự đã bị xé rách rồi . 
" Cút đi. " 
"Em có sao không, có bị thương ở đâu không. " 
" Tôi ... tôi ...hức. hức. " Hải Ninh liền ôm chầm lấy anh mà khóc nức nở . 
" Không sao rồi, ổn rồi ." 
" Anh đi lấy đồ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-yeu-khong-co-trai-tim/3742643/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.