1 tuần sau thì Duy Bắc cũng trở về thành phố, công việc còn rất nhiều cho nên anh phải tranh thủ mà giải quyết nó cho xong . 
Từ sau khi Phó Duy Bắc về thành phố thì thằng bé rất là buồn, những ngày qua đã quen với việc có ba ở bên cạnh rồi. Nhưng mà bây giờ không có nữa thì lại cảm thấy có hơi thiếu thốn 1 chút ,y như là thiếu hơi vậy đó. .. 
" Bình An con sao vậy sao không ăn cơm đi, chẳng phải con than đói bụng sao ." 
" Mẹ ,con nhớ ba quá đi,con muốn ôm ba ngủ giống như lúc trước ở bệnh viện vậy,con muốn nghe ba kể chuyện ." 
" Ba kể chuyện gì cho con nghe ." 
Ba kể chuyện Đoraemon và Conan cho con nghe. ".. 
" Vậy con ăn ngoan đi rồi mẹ sẽ kết cho con nghe. " 
Nhưng con thích ba kể hơn,giọng của ba vừa trầm vừa ấm nên con rất là thích !" . 
Mẹ à ba vì cứu con cho nên mới bị thương, sao mẹ lại không quan tâm ba vậy . 
' Tại ba con có lỗi với mẹ ." 
'Vậy sao ,vậy chỉ cần xin lỗi là được rồi, chẳng phải mẹ nói với con có lỗi là phải xin lỗi sao " 
"Ùm" 
|| 
' Mà con thích ba lắm sao ." 
'Đúng vậy bạn con ai cũng có ba hết mà con lại không có bây giờ ba về rồi cho nên con muốn ở bên cạnh của ba, ba thật sự rất tốt với con đó mẹ, " . 
'Ừm, khi nào rảnh thì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-yeu-khong-co-trai-tim/3741420/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.