Tắm xong Bình An liền lấy khăn lau khô tóc lần nào tắm cũng vậy thằng nhóc này luôn để tóc bị ướt mặc dù là không có gội đầu. 
" Mẹ ơi mẹ có cho con chó này ăn chưa." 
" Lúc trưa mẹ có cho nó ăn rồi " 
" Ừm con tưởng mẹ bỏ đói nó chứ. " 
" Mẹ nào có chữ " 
" Ngày mai mẹ đưa nó đi tiêm ngừa cho chắc " 
"Dạ.". 
Bình An sau đó cũng ngồi vào bàn rồi ăn cơm . 
" Lát nữa mẹ chữa cho nó 1 phần nha." 
" Ừm, mẹ biết rồi, con ăn cơm đi " 
"Dạ,..". 
Trước khi đón Bình An đi học về thì cô cũng đến bệnh viện 1 chuyển, cô đến đó để đưa cơm cho dì Tuyết Ái,dù sao thì cơm nhà vẫn ngon và an toàn hơn so với việc phải ăn bên ngoài. 
Không biết là cô có thể giấu được bao lâu đây nữa sớm muộn gì bà ấy cũng biết chuyện của Bình An mà thôi. 
2 tuần sau . 
Mười mấy ngày qua ngày nào cô cũng đến bệnh viện thăm Duy Bắc, chủ yếu là đến buổi sáng khi nào thăm xong thì cô sẽ trở về cửa hàng mở bán .. 
Đến chiều tầm 4 giờ thì Hải Ninh cũng đóng cửa rồi đến trường học đón Bình An về nhà. .. 
" Mẹ ơi chú ấy tỉnh chưa vậy con muốn đến thăm chú ấy " 
" Chú đó chưa có tỉnh ở bệnh viên toàn là mùi thuốc sát trùng thôi, đến đó không tốt cho con đâu ." 
" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-yeu-khong-co-trai-tim/3739637/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.