Hải Ninh bây giờ quá mệt mỏi rồi cô chẳng còn tâm trạng gì để ăn hết, sau đó thì nằm xuống giường mà ngủ tiếp. 
Cô ngủ 1 giấc đến tận chiều thì mới thức dậy, lúc này mặt của cô trắng bệt sức khoẻ thì trông rất là khó chịu .. 
" Cạch." 
" Hải Ninh.!' 
" Cô không ăn cháo sao." người phụ nữ này sao không biết nghe lời gì hết vậy . 
" Anh thả tôi ra , tôi muốn ly hôn, tôi muốn rời khỏi đây " 
" Muốn ly hôn đến như vậy sao ." 
"Đúng vậy, tôi không muốn sống chung với anh nữa. " 
"Được vậy thì ly hôn. " 
" Cô ăn cháo xong đi rồi ly hôn ." 
"Anh không gạt tôi chứ." 
" Không, tôi đi viết đơn." 
10 phút sau thì Phó Duy Bắc đã viết xong và anh cũng đã ký tên . 
"Tôi rồi tôi đó ,cô ký đi " 
" Um " Hải Ninh gật đầu rồi sau đó cũng ký tên . 
"Chúng ta kết thúc thật rồi, sau này sẽ không liên quan đến nhau nữa ." 
" Y như cô mong muốn " 
1 phút sau Phó Duy Bắc cũng không còn ở đây nữa ,anh lái xe đi ra ngoài... 
Hải Ninh đi thay quần áo rồi cũng rời khỏi căn nhà này .. 
1 tháng sau . 
Hải Ninh rời khỏi nhà họ Phó cũng được 1 tháng rồi, trong 1 tháng này thì cô ở nhà trọ ,ban ngày thì đi làm còn ban đêm thì đến bệnh viện chăm sóc cho mẹ của mình . 
Hôm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-yeu-khong-co-trai-tim/3738788/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.