Hải Ninh cảm thấy dạo gần đây Duy Bắc rất là kỳ lạ,anh ấy tuy vẫn lạnh lùng nhưng mà không có kiếm chuyện hay là làm khó cô y như lúc trước nữa .
Hiện giờ 2 người cứ y như đang ly thân vậy, nhưng mà cái chuyện quan hệ thì anh ấy vẫn không bỏ qua cho cô,cứ cách vài ngày sẽ làm, nhưng mà cũng không quá mạnh bạo y như mấy đợt trước, như vậy thì cũng tạm chấp nhận được .
Cô ước gì anh ấy cũng có tình cảm với cô thì hay biết mấy, nhưng mà đó chỉ là mơ ước mà thôi, làm gì mà Phó Duy Bắc động lòng với cô chứ, chắc là bản thân thấy người ta nhẹ nhàng với mình 1 chút thì cô lại sinh ra cái cảm giác ảo tưởng mất rồi . .
Nghĩ lại cô cảm thấy Đạt Phi còn may mắn hình, bây giờ cậu ấy đã ở cùng với Mã Sâm rồi, nghe nói là được cưng lắm,Hải Ninh cảm thấy cũng mừng cho cô bạn thân .
Đúng là mỗi người điều có số phận hết rồi, không ai giống ai đâu .
Hải Ninh làm việc xong thì cũng đem laptop đi sạc tự nhiên cảm thấy đói bụng quá cho nên liền xuống dưới nhà tìm đồ ăn ..
Thấy tủ lạnh có thịt bò cho nên cô liền nấu mì bò, làm nhanh 1 chút để còn đi ngủ nữa .
Phó Duy Bắc vẫn chưa về nhà bây giờ đã muộn lắm rồi mà vẫn chưa về nữa .
" Chưa ăn cơm hả ."
" Anh về rồi sao, anh ăn gì chưa "
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-yeu-khong-co-trai-tim/3737891/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.