Khi mà Hải Ninh thức dậy thì cũng đã đến trưa rồi,
" Mình sau vậy nè,khó chịu quá đi. " cả người chẳng có sức lực gì cả, miệng thì khô thóc .
" Thiếu phu nhân cô tỉnh rồi sao cô đang bị sốt đấy ."
"À."
" Cô ăn cháo đi rồi uống thuốc. "
" Để tôi đi đánh răng cái đã. "
" Thôi khỏi đi cô đang bệnh mà đi không có nổi đâu lúc sáng cậu chủ đã rửa mặt cho cô rồi "
" À, tôi biết rồi cảm ơn bác "
" Cô ăn đỡ cháu đi lát nữa người làm sẽ đem thêm vài món tẩm bổ cho cô ."
" Vâng,cảm ơn bác "
" Cậu chủ nói cô cứ ở nhà nghỉ ngơi, không cần đi làm "
" Dạ " – Hải Ninh gật đầu, bây giờ có bắt cô đi thì cô đi cũng không có nổi đâu, chẳng phải là do anh ấy sao, đêm qua làm cô thừa sống thiếu chết mà .Hải Ninh cố gắng ngồi dậy lưng thì dựa vào đầu giường.
Hải Ninh cầm tô cháo lên ăn 1 cách ngon lành,có lẽ là bây giờ cô quá đói bụng cho nên mới ăn nhanh như vậy sau khi ăn xong thì cô liền uống thuốc .
Bây giờ nhìn lại cái bộ dạng của mình thấy nó quá là ghê rồi, từ trên xuống dưới toàn là mồ hôi và vết tích tình ái, bây giờ cô phải đi tắm rồi thay quần áo mới được .
Do bị bệnh cho nên cô chỉ dám tắm qua loa với nước ẩm mà thôi, sợ tắm lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-yeu-khong-co-trai-tim/3736110/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.