Lát sau Hải Ninh đi ra thì đã không thấy anh ở đâu nữa rồi, hỏi vệ sĩ thì mới biết là Duy Bắc đã đi làm rồi .
" Thiếu phu nhân ,cậu chủ nói cô không có việc gì thì không được ra khỏi nhà ,với lại cô phải làm việc nhà không được lười biếng" _ Đào Nguyên nói xong thì Hải Ninh cũng đã hiểu ra .
" Vâng , tôi biết rồi " .sau đó thì Hải Ninh cũng đi vào trong nhà ..
Không biết nên bắt đầu từ đâu cho nên Hải Ninh đành đi hỏi những người giúp việc khác, nhưng mà hỏi ai cũng không được, bọn họ cứ làm ngơ cô mà thôi ..
Đến cả người giúp việc cũng ghét cô hay sao , không ai chỉ thì cô đành phải tự thân vận động mới được, Hải Ninh đi vào trong lao bếp và lao nhà .
" Thiếu phu nhân cô ..sao cô làm mấy cái việc này ...' "
Phu nhân mà biết thì sẽ chửi ông cho mà xem .
" Cô lại ghế ngồi đi ."
" Phó Duy Bắc bảo tôi làm , tôi không làm thì anh ta sẽ nổi điên đấy ."
" Ông chỉ tôi đường đi trong nhà đi , hôm qua vừa mới đến chỗ nên tôi không có biết đường. "
" Vâng ."
Mao Thạnh lúc này liền dẫn Hải Ninh đi khắp nơi trong nhà ,nhà rất là rộng ông sợ cô lại đi lạc nữa.
" Cậu chủ thích yên tĩnh cho nên cô đừng gây ồn ."
" Vâng, tôi biết rồi ."
" Anh ấy có thường về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-yeu-khong-co-trai-tim/3733167/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.