Hai người họ đã lăn lộn cả đêm ,Hải Ninh có cầu xin như thế nào thì anh ấy cũng không chịu buông tha cho cô , hết làm trên giường thì Duy Bắc lại kéo cô lại ghế sofa mà làm , đã thế còn có cửa kính và nhà tắm nữa chứ .
Khi vào nhà tắm rồi thì cô phải quỳ xuống dưới đất mà khẩu giao cho anh , không làm là điều không thể mà , làm cho đến khi nào anh ấy thoả mãn thì mới thôi .
Hải Ninh không biết mình ngủ từ khi nào nữa , chỉ biết là khi tắm rửa xong thì cô đã không còn tỉnh táo nữa rồi .
Mặt trời đã lên cao từ rất lâu rồi nhưng mà trong phòng vẫn chưa có ai tỉnh dậy cả ,đêm qua thức gần sáng lận mà vậy cho nên bây giờ cũng không có sức lực gì cả .
Tầm 9 giờ sáng thì Hải Ninh cũng đã thức dậy ,cô mở mắt ra rồi nhìn xung quanh ,nơi mày chính là khách sạn mà ,vậy là mọi thứ đêm qua chính là sự thật chứ nó không phải mơ nữa rồi.
Cơ thể của cô bây giờ nó giống như có xe tải cán qua vậy ,nó đau vô cùng nhất là ở phía dưới hoa mật ,bây giờ muốn đi lại hay là ngồi dậy cũng không nổi nữa ,và thế là cô cứ nằm bất động trên giường rồi nhìn Duy Bắc mà thôi, chỉ có khi ngủ say như thế này thì anh ấy mới không có hung dữ.
Cánh tay bất giác chạm lên tóc của anh rồi sờ nhẹ 1 cái ,rất nhanh sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-yeu-khong-co-trai-tim/3733163/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.