- Hắc xì......khịt....khịt..... - Nhật Hạ nhảy mũi từ sáng sớm đến giờ. Dương Phong vừa thức giấc thì vội chạy xuống nhà khi biết nó còn đang ở nhà, nhưng mà thấy nó cứ như đổ bệnh thì đâm lo
- Cậu......cậu cảm sao? Mấy bữa trước mình cũng thấy cậu hắc xì
- À, nó không phải bị cảm đâu con..... - mẹ nó mỉm cười - Hạ nó kiểu bị dị ứng với thời tiết thay đổi đó mà
- Giống như viêm mũi dị ứng ấy ạ?
- Đúng rồi đó
- Hoặc là vì bụi..... - Nhật Hạ lấy giấy lau nước mũi lơ đễnh nói
- Ừ thì, cũng vì thế nữa......nói chung là phòng nó lúc nào cũng phải sạch sẽ cả. Mà nếu vì bụi, con có thể bị hắc xì cả ngày luôn đấy nhỉ? Nhớ hồi trước.... - mẹ nó bắt đầu hồi tưởng cái chuyện xưa như trái đất về cô bé tên Nhật Hạ lúc 10 tuổi, vì nghịch dại lôi hết đồ trong kho ra nên nguyên 1 ngày cứ chảy nước mũi mãi thôi. Dương Phong cũng hào hứng rồi cười khanh khách - à mà, thôi sắp trễ giờ rồi, cô đi nhé! - mẹ nó đã hơn 40 rồi mà cứ như còn đôi mươi, nhí nhảnh như vậy!
- Cậu có cần uống thuốc gì không? Mình ra ngoài mua nhé! - Dương Phong kề kề nó hỏi
- Không sao, chút nữa sẽ hết thôi - nó ăn xong thì đứng dậy đi rửa chén
- Á khoan, cậu cứ ngồi chơi đi, để chút nữa mình rửa luôn cho - Dương Phong cười tít mắt - bây giờ mình cái gì cũng biết rồi, giặt đồ cũng biết, lấy đá cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-thich-that-lanh-lung/77428/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.