Tuấn bắt đầu câu chuyện của mình.
- Này, My - Tuấn hỏi My.
- Dạ - Nó lễ phép đáp.
- Em còn nhớ lúc nhỏ em đã hứa điều gì với anh không? - Hắn nghiêm túc hỏi nó.
- Ủa... Em hứa điều gì vậy anh Tuấn? - Nó trả lời một cách thản nhiên mà không để ý bên kia mặt của hắn đang đỏ bừng bừng.
- Th..ì là e...m e..m - Hắn lắp bắp trả lời.
- Em sao hả anh? Hiếm khi thấy anh thế này nha. Có chuyện gì mà anh lại nói lắp bắp vậy. Hay lại định kể chuyện gì mờ ám cho em nghe đúng không? h..eh..e - Vừa nói, vừa cười, tay nó vừa huých vào vai hắn.
- Không phải - Lúc này hắn đã nghiêm túc lại nói với nó một cách đầy dõng dạc.
- Là chuyện hồi nhỏ cơ... Hồi đó hai đứa mình đã hứa với nhau rồi mà. Em đã nói là sau này lớn em sẽ lấy anh mà. Em không nhớ nhưng anh nhớ rất rõ đấy.
Lúc này, bên cạnh hắn, có một đứa con gái đã biểu lộ sự ngượng ngùng ra ngoài hai bên má đỏ ứng.
Nó chậm chạp nói:
- Em.. em.. tưởng a..nh quê..n rồ..i c..hứ..
Sau khi nghe nó nói xong, khuôn mặt của một người con trai bỗng trở nên tươi cười, phải nói là rạng rỡ lên hẳn - Và người đó không ai khác chính là HẮN- LÀ HẮN ( phải chăng là hắn đã biết được điều gì đấy từ khuôn mặt, từ giọng nói đến trái tim của nó).
Ôi!!! Hắn cười, hắn cười kìa. ( Anh là thiên thần từ đâu bước đến bên em vậy???)
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-thich-la-co-ay-nguyen-ngoc-bao-my/124583/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.