Hôm nay trời trong xanh, mặt nước long lanh, không khí trong lành. Cũng giống như mọi ngày, nó mặc bộ đồng phục trên ngày chạy tung tăng đến trường ( sở dĩ nó đi bộ là vì nhà nó rất gần trường, chỉ cách có 1 cái ngõ và vài cái nhà là đến). Đang tung tăng trên đường thì bỗng có tiếng hét kêu lên:
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA...A!!! ÚI TRỜI, TÊN ĐIÊN NÀO ĐÂY!!!!!!
Và mọi người cũng biết rồi đấy, đó là tiếng hét của nó chứ không phải ai khác.
- Bạn gì ơi, bạn có bị sao không vậy? Xin lỗi bạn nha..Tôi không cố ý - Hắn lên tiếng.
- Này! Anh đi đứng kiểu gì vậy?? Bộ không biết nhìn đường à? Bố mẹ anh sinh ra cho anh có đôi mắt để làm gì chứ? Để không nhìn thấy tôi rồi vô ý đâm vào tôi hả? Anh tưởng xin lỗi là xong à? Thế thì trên thế giới này có pháp luật để làm gì chứ? Để cho anh làm loạn à? h..A.AA..haa..a. Nực cười!
- Trời, tôi xin lỗi rồi mà. Cô gái làm gì mà căng vậy?
Lúc này, nó đứng dậy, tay phủi phủi những chỗ bị bẩn trên quần áo của mình. Nhìn hắn:
- Lại à anh/cô? - Cả hai đồng thanh lần 1.
- Ai cho anh/cô bắt chước tôi? - Đồng thanh lần 2.
- Phiền phức! - Nó gắt giọng.
Hai tay nó xoa xoa vào thái dương như là nhớ ra điều gì đó rồi cất giọng nói:
- A..a tôi nhớ ra anh là ai rồi..T.ê..n b..iến.. th..á..iii
- Ai bảo cô là tôi biến thái chứ?
- Tôi chứ ai. Nói thừa.
- A dù gì cũng là bạn học cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-thich-la-co-ay-nguyen-ngoc-bao-my/124579/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.