- Happy birthday!! - Cô đứng trước cửa hô thật to Anh mỉm cười nhìn cô đang cắt chiếc bánh sinh nhật tự tay làm. Mặc dù nhìn chiếc bánh không nhìn ra được là hình gì nhưng anh vẫn vui, bởi vì đây là chiếc bánh gato mà cô cùng con làm, đó là điều tạo nên sự đặc biệt cho chiếc bánh này. Leonard và Suzy vừa nhận được miếng bánh của mình đã ăn ngấu nghiến, nhưng trước khi ăn vẫn không quên tặng cho anh một miếng bánh cùng với nụ hôn vào má.
- Mama, mình ăn bánh 1 mình thế này không sợ mọi người biết sao?
- Áu..ừng..an..âm..ến..ọ ( cháu đừng quan tâm đến họ)
Mặc dù anh không cho Mạnh Hoàng ăn, nhưng cô vẫn thương Mạnh Hoàng đã cật lực làm việc suốt mấy ngày, liền cắt một miếng bánh to đưa cho anh. Và giờ đây con gấu trúc vừa ngồi trên ghế sofa nhai phồng mồm trợn má nói.
- Đáng lẽ em không nên cho cậu ta ăn. - Anh nhìn Mạnh Hoàng như kẻ thù, mắt như bắn ra lửa.
- Minh Khải, tôi là anh em kết nghĩa của cậu bao nhiêu năm. Cậu đã cấm dục tôi rồi thì đừng có cấm tôi ăn nữa chứ. Dạ dày tôi nó đâu phải siêu nhân mà cậu cấm tôi bồi bổ cho nó. Nếu cậu cấm tôi ăn, về sau con tôi mà có bị suy dinh dưỡng thấp còi thì cậu tính sao?
- Nếu con cậu bị suy dinh dưỡng, tôi liền gửi con cậu cho ông cậu.
Vừa nhắc đến từ "ông", sắc mặt Mạnh Hoàng lập tức biến đổi. Anh nhớ hồi bé cứ hễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-thich-chinh-la-em-2/3222699/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.