Định chửi tiếp thì cô bị anh xốc xình xịch vào nhà. Cô giãy giụa không được liền cắn anh một phát thật đau vào tay. Nhìn dấu răng đỏ tươi in trên cánh tay của mình mà anh khẽ cười thầm: Người này là ma cà rồng hay sao mà cắn đau thế -_-. Thấy cô định có ý định cắn tiếp anh đành buông cô ra. Cô thì như vớ được vàng, mắt sáng lên chạy thật xa khỏi anh. Anh mặc kệ cô, không đuổi theo, bỏ ra vườn ngồi. Lúc này Evan đang chăm sóc bụi hồng mà cậu đã trồng, nhìn thấy anh, liền khẽ cười - Anh Minh Khải, lại bị bắt nạt sao?
- Còn phải nói. - Anh ngồi phịch xuống chiếc ghế ngoài vườn.
- Hay thật. - Evan cởi bỏ găng tay trồng cây ra, ngồi xuống đối diện anh.
- Hình như em rất thích hồng?
- Phải.
- Tại sao?
- Vì có một người rất thích nó.
Evan khẽ liếc về phía Mindy đang ngồi trò chuyện cùng Hyejin gần đó. Anh như hiểu ra ý, cười một tiếng
- Em trai, sao không hành động luôn đi?
- Anh nghĩ sẽ được?
- Thà nói ra còn hơn giữ trong lòng.
- Chuyện này để sau đi. Anh và Jenny thế nào rồi?
Anh chán nản lắc đầu.
- Hai ta sẽ trò chuyện như hai người đàn ông với nhau.
- Được.
- Sức mạnh thế nào?
- Rất lớn.
- Sức công phá?
- Không thể ngăn cản.
- Lực sát thương?
- Rất đau.
- Em biết nguyên nhân rồi.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-thich-chinh-la-em-2/3222687/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.