Xong anh hậm hực bỏ lên lầu. Lúc này cô mới ra khỏi chỗ trốn, tiến đến bên bác Mai. - Bác này, bác nghĩ cháu làm thế có quá không nhỉ?
- Cháu với thiếu gia giận gì nhau sao?
- Tại anh ý trêu cháu trước đó chứ. - Cô bĩu môi.
- Tuôi trẻ thật là.. - Bác Mai lắc đầu.
Kítttt...Tiếng phanh xe vang lên...Mạnh Hoàng cùng Lam Thiên chạy hớt hải vào nhà..
- Anh Mạnh Hoàng, anh đến đây làm gì vậy? Còn đây là ai? - Cô đi ra đón.
- Anh là Trần Lam Thiên, bạn thân của Minh Khải.
- Này em dâu, em làm gì cậu ta mà cậu ấy bắt bọn anh đến đây thế này?
- Để em kể.
Rồi cô ngồi xuống ghế sofa kể từ đầu đến cuối sự việc cho hai người nghe. Hai người đó nghe xong bò lăn ra cười
- Haha..Em dâu, anh không ngờ em lại thâm độc như vậy..haha - Mạnh Hoàng cười
- Trần Lam Thiên! Lôi Mạnh Hoàng! Hai cậu có lên đây ngay cho tôi không?! - Anh đứng từ trên lầu nói vọng xuống bằng một giọng đầy u ám.
- Haha..đây, đây bọn tôi tôi lên..haha
Hai người cố gắng nhịn cười bò lên lầu. Vừa vào thư phòng của anh, Mạnh Hoàng và Lam Thiên lại ngồi xuống ghế bàn tán
- Không biết lúc Minh Khải bị treo lộn ngược nhìn như nào nhỉ?
- Mạnh Hoàng, cậu chỉ cần tưởng tượng cảnh con dơi treo ngược là ra.
- Đúng là bác sĩ có khác, tôi khâm phục cậu.
- Haha..quá khen..
- Cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-toi-thich-chinh-la-em-2/3222684/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.